Cá nhân

Close My Eyes Forever (a song by Ozzy), có khi nào anh sẽ !

Một ngày (nào đó), khi tôi gặp 1 người mà tôi muốn gắn bó cuộc đời mình với họ….

Tôi nhận ra, yêu có thể không phải là “thương nhau mà sống”, lúc nào cũng vui vẻ, cứ nghĩ đến người mình yêu là vui (khi nghĩ đến mà không vui nữa…thì thôi, coi như “xã giao”), rồi thì yêu không liên quan mẹ gì đến tiền cả, cả ngày a chỉ cần 1 bịch sữa, cả ngày e cũng chỉ cần có quả dưa chuột là được, miễn là nhìn thấy nhau.

Một ngày, khi tôi gặp 1 người mà tôi muốn gắn bó cuộc đời mình với họ…

Anh, một thằng không có cái gì để mất, anh đã nghĩ rằng anh rất mạnh mẽ, anh tự tin vì anh luôn kiểm soát được mọi thứ, anh luôn làm được (hoặc là luôn theo đuổi) những gì anh muốn.

Cơ mà…

Một ngày khi anh nhìn thấy em, anh đã rơi vào 1 trạng thái khó tả, rất khó mà định nghĩa, chẳng biết đó có phải là yêu không, hay chỉ là một sự thu hút…nhưng anh thấy sợ cái mà anh sắp đối mặt, những cái mà anh đang hướng tới, cái mà anh đang nghĩ về nó – anh muốn ở cạnh em mãi.

Rằng anh, anh sẽ là chồng em, anh sẽ là trụ cột (cứ cho anh ảo tưởng chút nhé), thế là anh sẽ là người mà em sẽ dựa vào cả cuộc đời, người sẽ ở cạnh em những khi em ốm đau, những khi em buồn nhất, anh sẽ là người để em tự hào mang ra khoe với mấy con bạn thân và cả thiên hạ.

Nhưng mà, ngay lập tức anh thấy rằng, anh không chắc làm được những điều đó, anh chẳng có gì, lương anh thì thấp, thân cô thế cô, nếu lấy em về thì xung quanh hai đứa cũng chỉ là 2 đứa mà thôi, mà…em thì còn bao nhiêu thứ để theo đuổi, bao nhiêu điều ý nghĩa mà để từ bỏ nó, chắc em sẽ đánh đổi một điều gì đó lớn lao hơn chứ không phải anh.

Anh đang rơi vào bi kịch, thật đấy em ạ, giống như 1 đứa trẻ rơi xuống 1 cái hố không có đường ra. Một đứa trẻ từng nghĩ nó là 1 người đàn ông thực sự, rồi nó thấy nó quá thấp trong khi mặt trời lại ở xa nó quá.
Anh có phải đang yêu không, sao mỗi khi nghĩ về em anh lại thấy nhói đau, anh thấy anh là thằng đàn ông vô dụng.

Anh đã ước, nếu mà, Close My Eyes Forever là mọi thứ sẽ thay đổi, em sẽ không tồn tại trong tâm trí anh nữa. Anh lại sống với những ảo tưởng của anh, thế là anh sẽ không bao giờ nhận ra cảm giác muốn sống cùng cô gái mình yêu cả cuộc đời nó thế nào, anh sẽ không biết đến con người thật của anh, anh sẽ phải đối mặt với những gì khi muốn giành lấy ước mơ của mình….

Anh từng ước, nếu mà giờ Close My Eyes Forever, mọi thứ lại quay về như khi anh chưa gặp em vì cái cảm giác nhận ra anh thật vô dụng rất đau đớn.

Nhưng mà, mỗi khi anh mở mắt, mọi thứ chẳng hề thay đổi, anh vẫn lo sợ, anh vẫn nhớ em, anh vẫn muốn em là cô dâu của anh, anh vẫn muốn làm anh hùng trong mắt em, à, anh chẳng cần, anh chỉ cần làm chồng em thôi.

Em trở thành 1 trong những ước mơ của anh rồi đấy.

Khi em là 1 trong những giấc mơ của anh, chả phải, anh đã chẳng hề dễ dàng gì khi theo đuổi những ước mơ của anh sao ? Chẳng phải, những thứ ý nghĩa nhất của mình đều không phải là những thứ dễ dàng có được đúng không?.

Nếu khi anh Close My Eyes Forever, không bao giờ mở mắt ra nữa ấy, nếu như anh từ bỏ giấc mơ của anh là em, thì anh đã sống một cuộc đời lãng phí mất rồi. Anh muốn nói với em một câu thôi “Anh là một thằng đàn ông, cho dù có gặp bao nhiêu thất bại đi chăng nữa, anh cũng sẽ không từ bỏ đam mê của anh, anh sẽ chứng minh cho những người ủng hộ anh thấy rằng, sự ủng hộ và hy sinh của họ là đúng đắn”

Em có thể đặt niềm tin vào anh không ?

Close your eyes…

You gotta close your eyes for me……….

Chiều đông, cảm giác nghe lại một bài hát xưa cũ cũng rất khác, cũng đã đủ lớn cho những cảm nhận của riêng mình và cả cho những quyết định đúng đắn nữa.